Một cột sét màu bạc đường kính trăm trượng từ trên trời giáng xuống, hướng thẳng đến Phác Hạo.
Hét thảm một tiếng, lôi quang màu bạc chói mắt bao phủ bóng người Phác Hạo, một dải cầu vồng vàng óng thổi quét đến, nhập vào trong lôi quang, truyền ra một tiếng vang trầm, giống như đánh lên tường đồng vách sắt.
Một mảng lôi quang màu bạc sáng lên, Vương Mạnh Bân hiện ra, phất tay áo, một cây mâu sét bảy màu bắn ra, nhập vào trong lôi quang, truyền ra một tiếng kêu thảm thiết thống khổ. Hắn lấy ra Ngũ Lôi Kích, mặt ngoài Ngũ Lôi Kích trào ra vô số hồ quang năm màu, bổ về phía Phác Hạo.
Chỉ nghe một tiếng hét thảm, bốn mảnh vỏ trai màu trắng từ trên cao rơi xuống, có thể nhìn thấy một mảng lớn máu thịt cháy đen, một con trai ngọc trắng cỡ nhỏ vừa rời cơ thể, đã bị một đạo hào quang vàng óng bao phủ, cuốn vào bên trong một cái bình ngọc màu vàng.
Từ khi Vương Nhất Đao cùng Vương Mạnh Bân xuất hiện, đến bọn họ tiêu diệt Phác Hạo không đến mười hơi thở, tốc độ cực nhanh, ra ngoài mọi người dự kiến.