Phi Vân đảo, một tòa tiểu viện ngói xanh yên tĩnh.
Vương Thanh Sơn, Vương Thanh Phong cùng Đổng Tuyết Ly ngồi ở trong đình đá nói chuyện phiếm. Bốn người bọn Vương Hướng Vinh ra ngoài tham gia tụ hội, còn chưa trở về.
“Đúng rồi, Thanh Phong, ngươi nghe ngóng được chưa?” Vương Thanh Sơn nhớ tới cái gì, mở miệng hỏi.
Vương Thanh Phong gật đầu nói: “Thăm dò được rồi, Vu tộc có thể cách không làm phép nguyền rủa giết chết kẻ địch, nhưng điều kiện kèm theo rất cao. Bình thường mà nói, cần tinh huyết lông tóc của kẻ bị làm phép, hoặc là con cái cháu chắt kẻ bị làm phép, vượt qua ba thế hê thì không được, nguyền rủa giết chết tu sĩ Hợp Thể cần linh trùng bậc bảy làm môi giới, nguyền rủa giết chết tu sĩ Luyện Hư cần linh trùng bậc sáu làm môi giới.”
“Tu sĩ Vu tộc muốn dùng hậu nhân kẻ bị làm phép thi triển chú thuật, dùng con trai làm phép tốt nhất, cháu chắt chỉ có thể thương tổn đến mục tiêu, rất khó nguyền rủa giết chết mục tiêu.”