Một mảng dãy núi xanh biếc liên miên chập trùng, Thất Hà Tước nhanh chóng lướt qua bầu trời, đám người Vương Thanh Thành đứng ở trên lưng Thất Hà Tước, vẻ mặt khác nhau.
“Dựa theo tốc độ bây giờ của chúng ta, không cần tới bảy ngày có thể chạy tới Kim Nha lĩnh, dùng truyền tống trận chạy tới phụ cận một chỗ phân đà của Thái Dương tông, lại chạy non nửa tháng, liền có thể chạy tới tổng đàn Thái Dương tông.”
Vương Điển Long phân tích.
Vương Như Ý gật gật đầu, đang muốn nói cái gì, một tiếng rồng gầm đinh tai nhức óc vang lên, đánh gãy suy nghĩ của nàng.
Trong lòng Tôn Nguyệt Kiều cả kinh, vội vàng bảo Thất Hà Tước dừng lại.