Vương Mạnh Bân đứng trên bầu trời, vẻ mặt lạnh lùng, quanh thân bị vô số hồ quang màu bạc bao vây lấy, trên tay nắm Ngũ Lôi Kích, giống như một vị lôi thần.
Bốn người bọn Vương Anh Kiệt sắc mặt hơi tái nhợt, Hỗn Nguyên Chân Nhân vẻ mặt thoải mái, Vương Long đứng ở một bên, vẻ mặt hưng phấn.
Trên mặt đất cách đó không xa có bốn thi thể, cẩn thận quan sát, có thể phát hiện là bốn con dị thú đầu cáo thân vượn cánh chim đuôi rắn, hai thi thể toàn thân cháy đen, ngực đều có một lỗ thủng khủng bố.
Một thi thể thủng vô số lỗ, bộ dạng khi chết rất khó coi, một thi thể đã bị hút khô tinh huyết.
“Cuối cùng đã giải quyết, may mắn Mạnh Bân lão tổ lôi pháp lợi hại, bằng không kết quả rất khó nói.”