Ánh mắt Vương Trường Sinh lộ ra vài phần hoang mang, Tây Môn Long tốt xấu gì cũng là tu sĩ Hợp Thể lâu năm, sao trước mặt mọi người thổi phồng hắn, vô cớ hiến ân cần, phi gian tức đạo. Lí do của Tây Môn Long không khác lắm với Lam Phúc Không, nhưng lời của Tây Môn Long có phân lượng hơn.
“Tây Môn đạo hữu nói đùa rồi, muốn nói Đại Thừa, Tống đạo hữu càng có hi vọng hơn.”
Vương Trường Sinh chuyển dời đề tài đến trên người Tống Vân Long, Tống Vân Long có Thuần Dương Chi Thể, tốc độ tu luyện tương đối nhanh.
Lúc bọn họ nói chuyện phiếm, Vương Nhất Băng vượt ải thất bại, bị Tống Huy Tổ đưa ra khỏi Thuần Dương Bảo Tháp, mà Vương Nhất Đao cũng đi tới tầng năm mươi hai, đối thủ của hắn là một con yêu thú bậc sáu thượng phẩm. Tần Dao đi tới tầng năm mươi bốn, đối thủ là ba con yêu thú bậc sáu thượng phẩm. Lâm Liên Nguyệt đi tới tầng thứ năm mươi, Thiên Quỷ thượng nhân tới tầng năm mươi mốt.
Ánh mắt Tống Huy Tổ nhìn về phía Thuần Dương Bảo Tháp, vẻ mặt ngưng trọng. Hắn xông vào Thuần Dương Bảo Tháp, đều là dừng lại tầng năm mươi tư, không biết có bao nhiêu người có thể xông qua tầng năm mươi tư.