Một lát sau, bốn đạo độn quang xuất hiện ở trên không chỗ Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên ẩn thân, rõ ràng là bốn tu sĩ Luyện Hư, cầm đầu là một ông lão áo bào đen dáng người mập mạp, trong mắt bọn họ tràn đầy nét sợ hãi.
“Muốn chạy, các ngươi chạy được sao?”
Một giọng nam tử lạnh như băng từ chân trời truyền đến.
Vừa dứt lời, ánh sáng vàng kim dày đặc từ phía chân trời xa xa bay tới.
Bốn người bọn ông lão áo bào đen ùn ùn lấy ra pháp bảo ngăn cản, sau một đợt tiếng gầm rú thật lớn vang lên, bọn họ đánh tan ánh sáng vàng kim, màu vàng thế mà lại là bọ cánh cứng màu vàng dày đặc biến thành, một đôi răng nanh sắc bén của chúng nó lộ ra ngoài, có nhiều tới mấy chục vạn con, trùng vương là bậc sáu trung phẩm.
