Đi ra khỏi mật thất, tới trong sân, Vương Trường Sinh nhìn thấy một lá bùa truyền âm màu xanh, búng hai ngón tay, một luồng ánh sáng lam bay ra, đánh trúng bùa truyền âm, bùa truyền âm chợt tự bốc cháy, tiếng của Tôn Nguyệt Kiều theo đó vang lên: “Cha, tộc nhân từ một chỗ bí cảnh kiếm được một quả trứng linh thú, nghe nói là Thiên Thú Chân Nhân từ đàn tràng Huyền Linh Thiên Tôn mang ra.”
“Trứng linh thú? Đàn tràng Huyền Linh Thiên Tôn?”
Vương Trường Sinh có chút kinh ngạc. Huyền Linh Thiên Tôn là đại danh nhân của Huyền Dương giới, có thể nói không ai không biết không ai không hiểu, nếu thật là trứng linh thú từ đàn tràng Huyền Linh Thiên Tôn mang ra, khẳng định không tầm thường.
Vương Trường Sinh lấy ra pháp bàn đưa tin, liên hệ Tôn Nguyệt Kiều: “Nguyệt Kiều, con cầm quả trứng linh thú đó lại đây, ta có lời hỏi con.”
“Con biết rồi, cha, con qua luôn.”