Bảy tu sĩ Nguyên Anh khác lần lượt sử dụng con rối thú, công kích ngọn núi cao, tu sĩ Tào gia cũng không nhàn rỗi.
Một đợt tiếng nổ thật lớn vang lên, đất rung núi chuyển, khói bụi cuồn cuộn.
Ba ngày sau, bọn họ dừng công kích, sắc mặt tái nhợt.
Ngọn núi này biến thành đất khô cằn, không có một ngọn cỏ, bốc lên từng làn khói đen.
Một lát sau, ngọn núi này chợt tán loạn biến mất, thay thế vào đó là một ngọn núi xanh biếc, giữa sườn núi có một cửa động lớn mấy trượng, một màn hào quang màu vàng chặn cửa động, mặt ngoài màn hào quang có hình bảy con mãng xà màu vàng.