“Không ổn, ảo thuật!”
Trong lòng Vương Trường Sinh thầm kêu không ổn, vội vàng thi triển Trấn Thần Hống, quát to một tiếng, đại dương mênh mông chợt chia năm xẻ bảy, hắn về tới hiện thực.
Hắn vạn lần không ngờ, Đặng Thiên Dương thế mà lại nắm giữ một môn đồng thuật kỳ lạ, chỉ không biết là hậu thiên tu luyện thành, hay là Đặng Thiên Dương có linh đồng đặc thù nào đó.
Đặng Thiên Dương không ngờ Vương Trường Sinh nhanh như vậy đã khôi phục tỉnh táo, bằng vào một con bài chưa lật này, hắn đã từng giết không ít tu sĩ Luyện Hư.
Hắn không nghĩ nhiều, phất tay áo, một luồng ánh sáng màu máu bay ra, rõ ràng là một ngọc phù ánh sáng màu máu lưu chuyển không ngừng, ngọc phù có khắc một hình quỷ vật dữ tợn.