Lưu Thanh Phong từ thành Huyền Quang quay về đảo Phiêu Vân, biết được hai vị tu sĩ Hợp Thể bị giết, hộ cung linh thú bị giết, nghẹn đầy một bụng tức, vừa lúc Huyền Thanh Tử hạ lệnh phản công, hắn liền dẫn đội đến nơi đây chi viện.
Mặc kệ nói như thế nào, Vương gia là thế lực phụ thuộc Trấn Hải cung, địa bàn Vương gia giáp giới với dị tộc, giúp Vương gia, Trấn Hải cung cũng có thể được lợi. Nếu là Vương gia ở trong phản công bị diệt, Trấn Hải cung không kiếm được lợi ích không nói, còn phải phái người tọa trấn đảo Thanh Liên.
Phe phái phi thăng cũng tốt, phe phái bản thổ cũng thế, chỉ là vấn đề phân phối ít nhiều, phe phái nào mạnh, liền chia nhiều một chút, Lãnh Diễm phái muốn độc chiếm, Trấn Hải cung tự nhiên không đáp ứng.
“Bái kiến Lưu sư thúc, Lưu sư thúc làm chủ cho chúng ta, chúng ta phụng mệnh công kích đảo Thanh Vũ, trả giá thê thảm nặng nề, mới lấy được đảo Thanh Vũ, Dương phu nhân không luận công ban thưởng thì thôi, còn bảo chúng ta lập tức tham chiến.”
Lưu Ngọc Mai cùng Trần Nhất Hàng nhìn thấy Lưu Thanh Phong, nhất thời mừng rỡ.