“Tôn sư bá, Cửu Long đảo lúc trước là trận pháp gì?”
Uông Như Yên khách khí hỏi.
“Tứ Hải Triều Vân Trận, lấy Triều Vân Mộc năm vạn năm làm mắt trận, hơn một ngàn cây Triều Vân Mộc năm ngàn năm bố trí thành, năng lực phòng ngự rất mạnh, nhưng Triều Vân Mộc đều bị bọn Lý sư đệ mang đi rồi, đó là tài sản của Trấn Hải cung. Các ngươi nếu muốn bố trí trận pháp khác cũng có thể nói với ta, cách nơi đây ngoài mười ức dặm, có một tòa Tuyết Nhạn đảo, Lãnh Diễm phái ở trên đảo thành lập một phường thị, từ Thanh Ly hải vực đến thương minh đều sẽ trú lưu ở Tuyết Nhạn phường thị, nơi đó tài nguyên tu tiên phong phú, ta đã bố trí trận pháp đưa tin, có thể liên lạc được đệ tử ở Tuyết Nhạn phường thị, các ngươi cần tài liệu bày trận gì, có thể liên hệ bọn họ.”
Tôn Nhất Minh êm tai nói ra.
“Tôn sư bá, nếu Cửu Long đảo cùng bảy hòn đảo chung quanh đều phải bố trí trận pháp, nhắm chừng bảo thủ cần bao nhiêu linh thạch?”