Tử Đồng sơn mạch liên miên trăm vạn dặm, linh khí dư thừa, sinh trưởng vài loại linh dược bên ngoài hiếm thấy, có lượng lớn yêu thú hoạt động ở Tử Đồng sơn mạch, nghe nói ở sâu trong dãy núi có yêu thú bậc năm lui tới, hiếm có ai từng thấy.
Bên ngoài Tử Đồng sơn mạch có một phường thị, do ba gia tộc tu tiên liên thủ thành lập, thực lực mạnh nhất là Diệp gia, Diệp gia truyền thừa hơn ba ngàn năm, trong tộc có hai vị tu sĩ Hóa Thần.
Diệp Vân Tinh là đại biểu một thế hệ trẻ của Diệp gia, tu đạo bốn trăm năm đã là Nguyên Anh hậu kỳ, ở trong phạm vi ức dặm, xem như tu sĩ Nguyên Anh tốc độ tu luyện tương đối nhanh.
Bên trong một sân vườn yên tĩnh, Diệp Vân Tinh đang nói chuyện phiếm cùng tộc đệ Diệp Vân Phong.
“Thất đệ, mặc kệ nói như thế nào, ngươi lần trước ngôn ngữ quá ngả ngớn, theo ta đi xin lỗi Đổng tiên tử, thái độ thành khẩn một chút.”