Xuyên qua vài tiểu viện độc lập, Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên đi vào một sân vườn trồng không ít Hỏa Dương Trúc, một ông lão cao gầy sắc mặt hồng nhuận ngồi ở bên trong một đình trúc màu đỏ, ông lão cao gầy mặc đạo bào màu đỏ, hai mắt sáng ngời có thần, chính là Tôn Dương.
“Vương sư đệ, Uông sư muội, mời ngồi.”
Tôn Dương gọi Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên ngồi xuống, giọng điệu thân thiện.
Tôn Dương thích nhất Tôn Nguyệt Kiều, hy vọng tìm cho nàng một đạo lữ tốt, Tôn Dương ngay từ đầu không biết lai lịch Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên, chướng mắt Vương Thanh Thành.
Một lần dưới tình huống ngẫu nhiên, hắn biết Vương Trường Sinh và Uông Như Yên là tu sĩ từ hạ giới phi thăng, được Trần Nguyệt Dĩnh nhiều lần triệu kiến, thái độ của Tôn Dương tốt hơn rất nhiều, âm thầm quan sát Vương Thanh Thành và Vương Thanh Phong, hắn đặc biệt thích Vương Thanh Thành.