Trần Nguyệt Dĩnh vốn cũng không quan tâm mấy, nàng vừa mở ra hộp ngọc. Một trận thanh quang loá mắt thổi quét ra, thanh quang tản đi, lộ ra một viên châu thanh quang lập loè.
Vương Trường Sinh có được một món thông thiên linh bảo thượng phẩm và hai món thông thiên linh bảo trung phẩm ở Huyền Phong động thiên. Viên Huyền Phong châu này là pháp bảo bản mạnh của Huyền Phong thượng nhân. Vương Trường Sinh muốn lấy cái này để làm giao dịch.
“Thông thiên linh bảo thượng phẩm! Ngươi có được từ nơi nào?”
Trần Nguyệt Dĩnh kinh ngạc nói. Một món thông thiên linh bảo hạ phẩm đã đáng giá ngàn vạn linh thạch. Thông thiên linh bảo thượng phẩm có giá trị càng cao. Đối với Hoá thần tu sĩ mà nói, có một kiện thông thiên linh bảo trung phẩm đã không tồi rồi. Căn bản không có khả năng mơ tưởng đến thông thiên linh bảo thượng phẩm.
“Đệ tử may mắn tiến vào Huyền Phong động thiên, ở trong đó có . Cũng bởi vậy mà rơi vào đuổi giết của dị tộc, thiếu chút nữa thì thân tử đạo tiêu.”