Sáng sớm ngày hôm sau, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên rời khỏi chỗ ở. Đi tới cự tháp chỗ Chấp sự điện, tìm được Phương Minh rồi thỉnh hắn hỗ trợ dẫn tiến.
Biết được Vương Trường Sinh và Uông Như Yên muốn cầu kiến Trần Nguyệt Dĩnh, Phương Minh lộ ra tươi cười hài lòng.
“Khó có được các ngươi hiểu chuyện như thế, mấy ngày trước Trần sư thúc còn nhắc tới các ngươi. Đi thôi! Các ngươi theo ta cùng qua đó một chuyến.”
Hắn dẫn theo Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đi vào một mảng rừng trúc rộng lớn màu đỏ. Phóng mắt nhìn lại, trong rừng trúc nơi nơi đều là linh trúc màu đỏ cao hơn trăm trượng, bên ngoài thân có một chút đường vân màu xanh. Nơi đây hoả linh khí vô cùng dư thừa.
Vương Trường Sinh thầm giật mình, hắn đương nhiên nhìn ra được những linh trúc này đều là Thanh diễm trúc ngàn năm, đây mới chỉ là bên ngoài.