Nhìn những cái tên quen thuộc trên linh bài, Vương Trường Sinh cảm giác ngày xưa tựa như chỉ mới hôm qua. Chớp mắt, những tộc nhân này đều mất đi. Nhưng sự hi sinh của bọn họ tuyệt đối không uông phí. Dưới sự cố gắng của toàn bộ tộc nhân, gia tộc đã trở thành người cầm cờ đi trước ở tu tiên giới Nam Hải.
Không sai, là cố gắng của toàn bộ tộc nhân. Gia tộc có thể có được hôm nay, không phải là công lao của một mình Vương Trường Sinh.
Vương Thanh Kỳ dựa vào bản thân khởi động đan đạo của gia tộc, dừng lại ở Kim Đan.
Mỗi thế hệ đều có sứ mệnh của riêng mình, Vương Thanh Kỳ đã hoàn thành sứ mệnh của hắn. Sứ mệnh của Vương Trường Sinh còn chưa hoàn thành.
Ra khỏi Thanh Liên lâu, Vương Trường Sinh dặn dò Vương Mạnh Phần: “Mạnh Phần, lúc chúng ta rời khỏi Đông Ly giới, có tộc nhân nào biểu hiệu nổi trội suất sắc. Ngươi đọc tên bọn họ, khen thưởng. Tộc nhân làm trái tộc quy, đều bị trừng phạt. Cho dù là ai, cũng không thể phớt lờ tộc quy. Kẻ làm trái, nghiêm trị không tha, hậu nhân của ta cũng không ngoại lệ.”