Xem ra, tu sĩ Thiên Lan tông ở ngoài hơn một ngàn vạn dặm gặp gỡ Bát Dực Tuyết Hưu Thú, hai bên đánh nhau to, có thể khiến Bát Dực Tuyết Hưu Thú di chuyển hơn ngàn vạn dặm, nó nhắm chừng cũng chịu thiệt không nhỏ.
“Thật sự là buồn ngủ liền có người đưa tới gối đầu, nuốt các ngươi, ta khôi phục nhanh hơn một chút.”
Giọng điệu Bát Dực Tuyết Hưu Thú lạnh như băng, hung hăng vỗ bốn đôi cánh thịt màu trắng, cuồng phong đột nhiên nổi lên, vô số bông tuyết màu trắng bay về phía bốn người bọn Vương Trường Sinh, bông tuyết màu trắng ở nửa đường biến thành những cái cọc băng màu trắng sắc bén.
Cùng lúc đó, nó phun ra một đạo sóng âm màu trắng đường kính trăm trượng, hướng thẳng đến bốn người Vương Trường Sinh, thanh thế kinh người.
Hai cánh tay Vương Hâm hóa thành ảo ảnh, tiếng xé gió vang lớn, vô số quyền ảnh màu vàng bay ra, đánh vỡ nát cọc băng màu trắng, sóng khí cuồn cuộn, băng vụn bắn tung tóe ra chung quanh.
