Một tiếng nữ tử khóc bén nhọn vang lên, đầu Hoàng Phú Quý choáng váng, độn tốc chậm lại.
Một đạo hào quang màu trắng chợt xuất hiện ở đỉnh đầu của hắn, một cái vuốt quỷ màu trắng dài hơn mười trượng vỗ xuống thiên linh cái Hoàng Phú Quý.
Một tiếng “Phốc” vang lên trầm nặng, phòng ngự của Hoàng Phú Quý giống như tờ giấy, bị vuốt quỷ màu trắng cào vỡ nát.
Ngay tại thời điểm mành treo chuông này, trên không toát ra nhiều đốm sáng màu lam, hóa thành một quả cầu nước màu lam thật lớn, bao vây hào quang màu trắng.
Vương Trường Sinh, Uông Như Yên cùng Vương Hâm đi ra, vẻ mặt lạnh lùng.