Xuân đi thu đến, hè qua đông đến, ba mươi năm thời gian, rất nhanh đã trôi qua.
Nam Hải, Thanh Liên đảo.
Phòng nghị sự, Vương Mạnh Phần đang tổ chức cuộc họp tộc, hơn hai mươi tộc lão tham gia, vẻ mặt mỗi một vị tộc lão đều dị thường ngưng trọng.
Mấy chục năm trước, Đông Phương thế gia tổ chức đại hội luận đạo, Nhân tộc và dị tộc đạt thành hiệp nghị nào đó, quan hệ có điều dịu đi, tu sĩ cấp cao không được săn giết yêu thú cấp bốn, kẻ vi phạm nghiêm trị không tha. Ngoài ra, các thế lực Nhân tộc nghiêm cấm công phạt lẫn nhau, tu sĩ Nguyên Anh không thể tùy tiện sinh tử đấu với nhau.
Sau khi đại hội luận đạo kết thúc, đừng nói yêu thú cấp bốn, yêu thú bậc ba cũng rất ít gặp, các thế lực lớn Nam Hải thu nhập giảm mạnh, thế lực lớn hoặc đặt ánh mắt tới nơi khác, hoặc sống bằng tiền dành dụm. Tán tu thì xui xẻo, ra biển mấy năm cũng không nhất định có thể tìm được một con yêu thú bậc ba, thu nhập ít đi, tốc độ tu luyện tự nhiên chậm lại.