"Lục đạo hữu, chúng ta cũng đừng khua môi múa mép nữa. Ta thấy như vậy, chúng ta luận bàn một chút, nếu thắng sáu phần, nếu thua bốn phần. Cùng nhau khai phá, như thế nào?"
Vương Thanh Thiến đề nghị. Thực lực Lục gia không kém, vì một toà Ngọc Thạch khoáng mạch mà trở mặt với Lục gia cũng không sáng suốt. Chỉ tính tiền thuê phường thị, hàng năm đã có đến mấy chục vạn. Thời gian mấy chục năm, Vương gia vẫn có thể kiếm được mấy trăm vạn linh thạch.
Hợp tác mới là con đường đúng đắn. Vương gia hiện tại đang ở thời kỳ phát triển, không nên cùng thế lực lớn đối địch. Đương nhiên, đây là một toà Ngọc Thạch khoáng mạch loại nhỏ. Nếu là cỡ trung hoặc lớn, vậy thì không giống rồi.
"Luận bàn? Chuyện này là do tiểu bối dẫn đến. Giải nút phải tìm người thắt nút. Vậy thì để tiểu bối giải quyết đi! Chúng ta phái ra bat u sĩ Luyên khí, sinh tử đấu. Người thắng sáu phần, bại bốn phần, như thế nào?"
Lục Hành Bân cười mỉm nói. Vương gia am hiểu khôi lỗi thuật, Trúc cơ tu sĩ khống chế hai con khôi lỗi thú, ít có đối thủ. Kim Đan tu sĩ càng không cần phải nói. Chỉ có Luyện khí tu sĩ thần thức có hạn, nhiều lắm cũng chỉ có thể khống chế hai con khôi lỗi thú bậc một, không thể chống đỡ quá lâu.