"Tu vi của ta cao hơn so với ngươi, nếu luận bàn, thắng ngươi cũng không vẻ vang. Lấy ba chiêu làm hạn định, trong vòng ba chiêu, nếu ta đánh bại ngươi chính là ta thắng. Nếu không thể đánh bại ngươi thì là ngang tay, như thế nào?"
Độc Cô Vân Phi không dám cậy mạnh, có thể nổi danh ắt không phải tu sĩ tầm thường. Vương Thanh Sơn có danh tiếng không nhỏ ở tu tiên giới Nam Hải và Đông Hoang, vẫn nên cẩn thận mọt chút mới tốt.
"Được."
Vương Thanh Sơn cũng không thèm để ý những hư danh này. Hắn biết rõ, tốt nhất là huề nhau, nếu để cho tu sĩ Đại Yến vương triều mất mặt. Vương gia kinh doanh ngày sau cũng bị làm khó dễ.
Triệu Nhật Thần hít sâu một hơi, truyền âm nói với Độc Cô Vân Phi: "Độc Cô đạo hữu, ngươi thân là Đại Yến thập bát kiệt. Nếu ba chiêu không thể đánh bại Vương đạo hữu, vậy mới đúng là làm cho Đại Yến vương triều chúng ta mất mặt. Hy vọng ngươi có thể không chịu thua kém."