Đám người Vương Mạnh Ưởng bị hơn vạn yêu thú phân tách ra. Nếu không có gì bất ngờ, bọn họ đều sẽ chết ở chỗ này.
Vang lên một tiếng gầm rú đinh tai nhức óc, một vòng kiêu dương lớn năm sáu mươi trượng xuất hiện ở trời cao. Một khối thi thể cháy đen từ đó rơi xuống. Thi thể khoác trên người một trường bào màu xanh, ngực có thể thấy được rõ ràng năm lỗ máu, tựa như là bị yêu cầm làm.
"Tôn trưởng lão!"
Vương Mạnh Ưởng mơ hồ nhận ra thân phận của người chết. Tôn trưởng lão là một vị trưởng lão Kim Đan kỳ của Thiên Phong thương minh. Tu vi Kim Đan tầng bảy, thế mà lại không phải là đối thủ của bán yêu Kim Đan kỳ.
Vài tiếng kêu thê lương thảm thiết lần lượt vang lên, vài cổ thi thể từ trên cao lần lượt rơi xuống. Chỉ có hai thi thể là của yêu thú, những cái khác đều là thi thể của người tu tiên.