Trời cao vạn trượng sáng mờ, một hư ảnh cô gái mặc cung trang màu bạc xuất hiện ở trên hư không. Cô gái có ngũ quang diễm lệ, thần sắc lạnh lùng. Toàn thân tản mát ra một cỗ khí tức bễ nghễ bát hoang.
"Hư ảnh Khôi đế, sao lại thế này? Nàng không phải là người của mấy vạn năm trước sao? Hư ảnh của nàng sao lại hiện thế? Chẳng lẽ có người tu luyện công pháp của Khôi đế? Không đúng a! Không lẽ có người đang đánh sâu vào Nguyên Anh kỳ sao? Chẳng lẽ là tu sĩ Nguyên Anh nào đang tu luyện một loại thần thông đại uy lực nào đó?"
Vương Minh Nhân kinh hô, ánh mắt tràn đầy hoang mang.
Hắn từ trên tay gia tộc có được Tuyết Ngọc Đan, chạy về Bắc Cương. Giúp Tây Môn Phượng loại trừ thi sát khí trong cơ thể, hai người nối lại tình xưa.
Vương Minh Nhân và Tây Môn Phượng đại biểu Thái Nhất tiên môn. Đến đại phái Bắc Cương Tam Diễm cung làm khách. Ai có thể ngờ đến xuất hiện thiên tượng kết anh, sau đó lại xuất hiện hư ảnh Khôi đế.