Trình Chấn Vũ và Trịnh Nam liếc nhìn nhau một chút, trong lòng khinh thở phàp nhẹ nhõm một hơi. Nếu Uông Như Yên không hỏi việc này, bọn họ có chút lo lắng, vô cớ hiến ân cần, phi gian tức đạo. Lý do Uông Như Yên nói cũng được, vợ chồng Vương Trường Sinh trược tiếp chạy trốn, cũng không cùng Nhật Nguyệt cung tu sĩ giao thủ, rõ ràng không muốn trêu chọc Nhật Nguyệt cung, hợp tình hợp lý.
Thế lực có gia có nghiệp, ai dám trêu chọc Nhật Nguyệt thần cùng.
"Việc này nói đến rất dài. Chúng ta cùng một gã đồng đạo tranh đoạt con mồi, không cẩn thận đả thương bọn họ. Ai mà ngờ đến bọn họ là người Nhật Nguyệt cung, xem ra vợ chồng chúng ta xui xẻo, nếu biết là tu sĩ Nhật Nguyệt cung, chúng ta nói gì cũng không theo bọn họ tranh đấu."
Trình Chấn Vũ thở dài một hơi, có chút hối hận nói, vẻ mặt không giống như là giả bộ.
Vương Trường Sinh tự nhiên có thể sẽ không tin tưởng, hắn cũng không tính truy hỏi thêm. Nhưng cứ như vậy, hắn muốn giảm bớt lui tới với Trình Chấn Vũ, tránh cho dẫn lửa thiêu thân.