“Chúng ta xuất động nhiều binh lực như vậy, Mộ Dung gia các ngươi không chết người mới là kỳ quái. Các ngươi nếu là chấp mê bất ngộ, vậy đừng trách chúng ta không khách khí, ngày này năm sau, chính là ngày giỗ của các ngươi.”
Hỗn độn thú bảy màu giọng điệu lạnh như băng.
Mộ Dung Nhất Long lộ vẻ mặt trầm ngâm. Đơn đả độc đấu, hắn không sợ hỗn độn thú bảy màu biến dị, nhưng hai con hỗn độn thú bảy màu biến dị cộng thêm mười lăm con hỗn độn thú bảy màu, hắn căn bản đánh không lại. Đỗ Yên cùng Mộ Dung Nhất Lỗi đều không thể một mình tiêu diệt hỗn độn thú sáu màu.
“Đầu nhập vào các ngươi có lợi gì? Ngươi đã muốn chúng ta bán mạng, cũng phải cho chúng ta một ít lợi ích chứ? Còn có, Tào gia sau chuyện khẳng định sẽ thẩm tra, chúng ta muốn che giấu qua ải cũng không dễ dàng.”
Mộ Dung Nhất Long nhíu mày nói.