Liên thủ đối phó hỗn độn thú là chuyện tốt, đánh thắng trận còn dễ nói, bại trận, ai cũng không muốn gánh vác phần nhiều tổn thất. Nói trắng ra, thực lực của bọn họ chênh lệch không phải đặc biệt lớn, ai cũng không phục ai, đều muốn ăn nhiều lấy nhiều.
Trừ phi Nam Cung tiên tộc hạ lệnh, nếu không bọn họ căn bản không thể chân thành hợp tác, lòng người cách cái bụng, ai cũng có tính toán của riêng mình.
“Thực lực của chúng ta quá yếu, vẫn an tâm phát triển đi! Nếu chúng ta tu luyện thành chân linh đỉnh phong, trái lại có thể dẫn đội xuất chiến đối phó hỗn độn thú, nhưng chiến sự làm lớn lên, không dễ kết thúc.”
Dương Quân Hữu nói.
Bọn họ có thể liên thủ đối phó hỗn độn thú, nếu hỗn độn thú triển khai trả thù, bọn họ không ngăn được, thế lực khác chưa chắc sẽ ra tay giúp đỡ, tuyết trước cửa nhà ai người ấy quét, chết đạo hữu không chết bần đạo.