Hồi lâu sau, góc Tây Bắc hòn đảo, dưới một cái cây to che trời sáng lên một đạo hào quang màu đỏ, hiện ra một thiếu phụ váy đỏ dáng người đầy đặn, khóe miệng có một nốt ruồi duyên, khí tức uể oải.
“Đám người kia lai lịch ra sao, so với tu sĩ Bàng gia còn lợi hại hơn, tựa như đã phát hiện ta.”
Thiếu phụ váy đỏ lẩm bẩm, nàng bay vào trong một cái hang núi.
Không qua bao lâu, một thiếu phụ váy vàng ngũ quan bình thường đi ra, tinh thần phấn chấn, căn bản không giống có thương tích trong người.
Nàng dùng đan dược đặc thù thay đổi khí tức cùng trạng thái của mình, tu sĩ Bàng gia đụng phải cũng không nhận ra được.