“Mục tiên tử, đã lâu không gặp, lần này có cầm tới vật gì tốt hay không?”
Vương Mô Hâm cười nói, hắn và Mục Đóa Đóa đã làm ăn nhiều vụ, tương đối quen thuộc.
Mục Đóa Đóa lắc đầu, nói: “Không có, đồ tốt nào có dễ kiếm được như vậy. Vương đạo hữu, có tinh hạch bốn màu bán ra hay không?”
“Mục tiên tử nói đùa rồi, nào có dễ như vậy kiếm được tinh hạch hỗn độn thú bốn màu, chẳng qua ta có một viên tinh hạch một màu tinh khiết.”
Hắn lấy ra một cái hộp ngọc vàng óng tinh xảo, mở ra xem, bên trong có một viên tinh hạch vàng óng. Uông Như Yên cho hắn một viên tinh hạch một màu tinh khiết, bảo hắn bán cho Mục Đóa Đóa, hỏi thăm một lần giá thị trường của tinh hạch tinh khiết.