Hai tiếng kêu thảm vang lên, đao khí màu vàng xẹt qua thân thể Vương Dương Thắng cùng Lưu Ngọc Sương, vô số mưa máu đổ ập xuống, hai Nguyên Anh cỡ nhỏ vừa rời cơ thể, mặt chúng nó lộ vẻ điên cuồng, nhanh chóng bành trướng lên, hình thể tăng vọt, hai đạo linh quang chói mắt phóng lên cao, một khu vực lớn bị san thành bình địa, sóng khí cuồn cuộn, khói bụi tràn ngập.
Vương Mạnh Sơn từ trong khói bụi bay ra, ngoài thân hắn máu tươi đầm đìa, chỗ vai phải có một vết thương khủng bố.
“Lưu phu nhân, Tôn đạo hữu bọn họ bị hại rồi, hai người đó thần thông quá mạnh, cũng may bị ta giết rồi.”
Vương Mạnh Sơn thở hổn hển nói, giọng điệu có chút vô lực.
“Đa tạ, Vương đạo hữu, ta từng nói, giúp ta giết bọn họ, ta chắc chắn thâm tạ, tài vật trên người bọn họ đâu? Có tìm được Cửu Kiếm Lệnh hay không?”