Dương Tuyết mở miệng nói: “Ta cũng từng nghe người ta nhắc tới Thanh Liên tiên lữ, đồn đãi chiến lực của bọn họ có thể so với Hợp Thể hậu kỳ.”
“Bọn họ tiến vào Hợp Thể kỳ mới bao nhiêu năm? Trước đó, cũng chưa làm ra việc lớn gì kinh thiên động địa. Muốn ta nói, đây là Trấn Hải cung cùng Vương gia tự biên tự diễn, nâng lên danh tiếng của Thanh Liên tiên lữ. Thổi da bò ai không biết, nghe nói Huyền Linh đại lục có một vị Cuồng Xuy Chân Quân, thích thổi phồng người khác, nhắm chừng hắn cả ngày thổi phồng Thanh Liên tiên lữ.”
Lưu Nhất Phong không tán đồng, nói.
“Lời cũng không thể nói như vậy, nổi tiếng ắt có lý do, Thanh Liên tiên lữ từ Trấn Hải cung thoát ly ra, thành lập gia tộc, ở trong hơn vạn năm phát triển đến bước này, xem như không tệ rồi, dù sao cũng là một gia tộc, không phải cá nhân. Lý gia cùng Hàn gia vốn cũng là một gia tộc nhỏ, liên tiếp xuất hiện vài vị tộc nhân thần thông cường đại, Lý gia cùng Hàn gia mới có thể phát triển lên.”
Tô Vân Hải khen.