Bàn tay phải hư ảnh hình người trên đỉnh đầu Tây Môn Lãng hướng tới hư không vỗ một cái, nước biển xanh thẳm phóng lên trời, hóa thành một bàn tay che trời màu xanh thẳm, chụp vỡ nát đao khí màu vàng, sóng khí mạnh mẽ chấn động cả lôi đài chớp lên.
Tống Tử Yên vung tay phải, một đạo hào quang vàng kim bay ra, nháy mắt biến mất, cùng lúc đó, ngón tay hư ảnh nữ tử đỉnh đầu nàng chỉ vào hư không.
Một đạo hào quang màu đỏ bắn ra, nơi đi qua, để lại một vệt trắng ở trên hư không, hư không vặn vẹo biến hình.
Cùng lúc đó Tây Môn Lãng vung trường côn màu lam trong tay, huyễn hóa ra tầng tầng bóng côn, như những ngọn núi chọc trời, đập về phía Vương Nhất Đao. Hào quang vàng kim lóe lên, một cái bát tròn màu vàng to bằng bàn tay xuất hiện ở trên không Vương Nhất Đao.
Bề mặt cái bát tròn màu vàng có khắc một con mãng xà vàng cỡ nhỏ, bát tròn màu vàng dâng lên hào quang vàng kim chói mắt, hình thể tăng vọt, mãng xà vàng cỡ nhỏ tựa như sống lại, chạy không ngừng ở bề mặt bát tròn màu vàng. Cái bát tròn màu vàng xoay vù vù, phun ra một ngọn lửa màu vàng thô to, bao phủ bóng người Vương Nhất Đao.