“Hy vọng thế! Nếu không thực không dễ hướng nó ăn nói. Ai có thể ngờ được, con cháu Bắc Minh gia sửa tu thi đạo. Như vậy cũng tốt, có thứ hắn cung cấp, chúng ta dụ dỗ tu sĩ Luyện Hư khác dễ dàng hơn một chút. Vương Thanh Sơn xuất thân Thanh Liên đảo, nói không chừng có con bài chưa lật gì, vẫn là đừng mời hắn, làm xong một vụ này, chúng ta phải đổi chỗ rồi.”
Liễu Mịch đề nghị.
Trương Tử Hào gật gật đầu, cười khổ nói: “Hy vọng nó có thể thực hiện ước định, cho chúng ta món đồ đó, như vậy chúng ta tiến vào Hợp Thể kỳ càng nhanh hơn. Nó là thân thể luyện thi, không dùng tới vật ấy.”
“Chỉ cần nó có thể cởi bỏ cấm chế, ta đã hài lòng, chỉ sợ nó có chủ ý với chúng ta.”
Liễu Mịch có chút lo lắng nói.