“Chữa thương cho tốt.”
Bạch Ngọc Kỳ dặn dò, lấy ra một cái bình sứ màu trắng, đưa cho Vương Nhất Nhị.
“Đa tạ Ngọc Kỳ lão tổ, hề hề, nhắm chừng ta rất nhanh sẽ khỏi hẳn.”
Vương Nhất Nhị cười hề hề.
“Ngươi cũng lạc quan đấy.”
“Chữa thương cho tốt.”
Bạch Ngọc Kỳ dặn dò, lấy ra một cái bình sứ màu trắng, đưa cho Vương Nhất Nhị.
“Đa tạ Ngọc Kỳ lão tổ, hề hề, nhắm chừng ta rất nhanh sẽ khỏi hẳn.”
Vương Nhất Nhị cười hề hề.
“Ngươi cũng lạc quan đấy.”
Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.
* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo
Quét mã QR để tải xuống ứng dụng
Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất