Vương Trường Sinh và Uông Như Yên cũng không cảm thấy kỳ quái. Huyền Dương giới thiên tài địa bảo rất nhiều, đừng nói người phàm có thể chuyển hóa làm hậu thiên linh thể, tu luyện đến Đại Thừa kỳ, dù là một món thông thiên linh bảo cũng có khả năng hóa thành hình người, nhưng hai loại ví dụ này quá ít thấy, trăm vạn năm mới gặp một lần.
“Nghe nói có một vị tu sĩ Đại Thừa gọi là Huyền Âm Thượng Nhân? Hắn không lưu lại thế lực sao?”
Uông Như Yên thuận miệng hỏi.
“Để lại một cái Huyền Âm cung, mấy vị đệ tử vì tranh đoạt vị trí cung chủ, đánh nhau to, đã biến mất, nhưng Huyền Âm Thượng Nhân để lại mười khúc nhạc, nghe nói uy lực rất lớn. Thiên Âm cư sĩ gảy Thất Hồn Lạc Phách, lấy sức một người tiêu diệt hai vị Man tộc Hợp Thể.”
Lưu Đại Hữu nói tới đây, trên mặt lộ ra vẻ mặt khát khao.