Lâm Tử Kiều là đệ tử của Trần Thanh Dương, hắn không phá được cấm chế, báo cáo lên cũng là chuyện rất bình thường.
Hai người bọn Lâm Tử Kiều hóa thành hai đạo độn quang xé gió chạy đi, biến mất ở chân trời.
Thanh Vân môn, một ngọn núi cao vạn trượng hiểm trở, một cầu thang đá màu xanh từ chân núi kéo dài đến đỉnh núi, đỉnh núi tọa lạc một tòa cung điện màu xanh cao hơn mười trượng, trên bảng hiệu viết ba chữ to “Thanh Vân điện” cổ kính mạnh mẽ.
Đại điện rộng rãi sáng ngời, Trần Thanh Dương ngồi ở một cái ghế ngọc màu xanh, ánh mắt ngưng trọng.
Một thiếu phụ váy trắng phong tình vạn chủng cùng một ông lão áo bào xanh cao cao gầy gầy ngồi ở một bên, thiếu phụ váy trắng ngũ quan diễm lệ, một đôi mắt hoa đào ngập nước, câu hồn người.