Phòng nghị sự kịch liệt chớp lên, chén trà trên bàn run lên, rơi trên mặt đất, vỡ nát.
“Đi, theo ta ra ngoài xem, lập tức báo cáo lên, thú triều cỡ lớn bùng nổ, tạm thời chưa phát hiện dị tộc.”
Dương Tuyết Phong vừa dặn dò, vừa bay ra khỏi phòng nghị sự.
Khi hắn bay ra khỏi phòng nghị sự, kinh ngạc phát hiện, một cơn sóng lớn ngập trời cao mấy vạn trượng nằm ngang ở trên mặt biển, một màn hào quang màu trắng như tuyết bao phủ cả đảo Tuyết Phong.
Sóng to ngập trời mơ hồ một cái, hóa thành một bàn tay chống trời màu xanh thẳm, mang theo một luồng khí tức hủy thiên diệt địa, bổ về phía đảo Tuyết Phong.