Vương Trường Sinh vốn muốn luyện chế một món thông thiên linh bảo, nhưng trình độ luyện khí của hắn có hạn, tạm thời chưa thể luyện chế thông thiên linh bảo. Có thể luyện chế một bộ linh bảo cũng không tồi rồi.
Hắn luyện hoá Lưu ly băng diễm, có được một loại lửa mới là Huyền Ngọc băng diễm, tên này do chính hắn đặt.
Vương Trường Sinh lợi dụng Huyền Ngọc băng diễm luyện khí, hiệu suất được đề cao không ít. Nhưng hắn muốn luyện chế ra thông thiên linh bảo, còn một chặng đường dìa phải đi. Ăn một ngụm bất chấp gầy béo, Vương Trường Sinh tính luyện chế nhiều thêm mấy bộ linh bảo, đề cao thuật luyện khí, thuận lợi cho ngày sau luyện chế thông thiên linh bảo.
Hắn vẫy tay mổ cái, Huyền Ngọc băng diễm hoá thành một đạo bạch quang nhập vào trong ống tay áo hắn, biến mất không thấy.
Hắn nhìn về phía Phiên hải phiên, trong mắt tràn đầy vui mừng.