Trong tay năm người bọn Kim Đỉnh Thiên đều nắm một cây cờ lệnh màu lam nhạt, bọn họ đồng thời vung cờ lệnh màu lam trong tay, trên không chợt toát ra nhiều đốm sáng màu lam, hóa thành một người khổng lồ màu lam cao hơn trăm trượng, trong tay người khổng lồ màu lam nắm hai cây rìu khổng lồ hào quang màu lam lập lòe, bổ về phía đối diện.
Người khổng lồ màu lam bước đi ở trên mặt biển như giẫm trên đất bằng, vững chãi vô cùng.
Vương Mạnh Bân nhíu mày. Khai chiến nhiều năm, tu sĩ Đông Ly giới cũng phát hiện một ít điểm yếu của tu sĩ Thiên Lan tông, tu sĩ Thiên Lan tông Nguyên Anh trung kỳ trở xuống, kinh nghiệm đấu pháp cá nhân không tính là phong phú, không đủ nắm chắc đối với chiến cơ, có tu sĩ Nguyên Anh không có tâm niệm ngọc đá cùng vỡ, bị tu sĩ Đông Ly giới ôm tín niệm nhất định phải chết tiêu diệt.
Cao tầng Thiên Lan tông cũng rõ điểm yếu của đệ tử nhà mình, vì thế, bọn họ huấn luyện đệ tử bố trí chiến trận, ba người một tổ, bảy người một đội, hai mươi người một quân, tu sĩ Thiên Lan tông đều là đấu pháp liên thủ, rất ít một chọi một. Ở trong hưn mười năm giằng co, đệ tử Thiên Lan tông kinh nghiệm đấu pháp nhanh chóng tăng cao, từ ở thế yếu biến thành bất phân cao thấp.
Bằng vào chiến trận, tu sĩ Thiên Lan tông ở trong vài lần đánh to chiếm một ít thượng phong, nhưng bọn họ cũng có điểm yếu, một khi chiến trận bị phá, bọn họ liền dễ dàng bị lần lượt đánh tan.