Cánh của Phệ hồn kim thiền hung hăng vỗ, tránh đi công kích của viên hầu màu xanh lục.
Giữa hư không trên đầu của viên hầu màu xanh lục vặn vẹo một trận, một cự chưởng màu lam lớn vài trượng hiện lên giữa không gian trống rỗng. Nhanh chóng đánh về phía viên hầu xanh lục.
Nó hét thảm một tiếng, máu tươi không ngừng chảy, khí tức uể oải đi không ít. Một cỗ hoả diễm màu vàng từ trên trời giáng xuống, dừng ở trên người viên hầu xanh lục. Viên hầu xanh lục phát ra một trận tiếng kêu thê lương thảm thiết, thân thể nó dùng tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy, hoá thành tro bụi. Trên đất chỉ còn sót lại một viên châu màu đen lớn bằng quả trứng chim.
Phệ hồn kim thiền phun ra một mảng ánh sáng mờ màu vàng, quấn lấy viên châu màu đen, nhập vào trong cơ thể.
Vương Trường Sinh có thể cảm nhận được rõ ràng, trong thức hải ùa vào một cỗ thần thức cường đại.