Khí tức của Uông Như Yên nhanh chóng uể oải xuống, khí tức Vương Trường Sinh tăng vọt. Nhanh chóng từ Kim Đan tầng bảy lên đến Kim Đan tầng chín. Hai nắm đấm hắn sáng lên từng trận lam quang chói mắt, đánh tới lớp màn màu vàng. Lớp màn màu vàng lõm xuống một trận, hoa văn thú nhân vặn vẹo, giống như muốn sống lại vậy.
Một lát sau, thú nhân phát ra một tiếng rống quái dị, hào quang đại trướng, bắn ngược trở về. Vương Trường Sinh và Uông Như Yên chỉ cảm thấy như có một cỗ cự lực đánh úp lại, nháy mắt bị bắn ngược ra ngoài.
"Phu quân, dùng Thiên nguyệt thần thuỷ thử xem. Nguyên Anh tu sĩ ở bên ngoài, chúng ta phải nhanh chóng phá cấm chế mới được."
Uông Như Yên đề nghị, sắc mặt ngưng trọng.
Vương Trường Sinh gật đầu đồng ý, Thiên nguyệt thần thuỷ là độc vật trời sinh, tính ăn mòn rất mạnh. Pháp bảo cũng có thể bị ăn mòn, đối với cấm chế cũng có tác dụng.