"Đa tạ Vương tiền bối, không biết phí dụng hết bao nhiêu?"
Vương Thiên Thuỵ vội vàng mở miệng nói: "Thập cô bà, Liễu tiểu hữu là khách quen của Bách cốc phường chúng ta. Có thể ưu đãi một chút."
Hắn nói chỉ là lời khách sáo. Mặc kệ Vương Thanh Linh ra giá bao nhiêu, đó đều là mức giá ưu đãi. Vương Thanh Linh lấy ra chai chai lọ lọ, ngoại trừ chính nàng, người khác cũng không biết được nó có giá trị bao nhiêu linh thạch.
"Ba trăm khối linh thạch là được rồi. Về sau thời điểm Thôn linh mãng ăn thì ngươi nhớ chú ý một chút. Ngươi không dùng tâm đối với nó, sao có thể hi vọng nó bán mạng cho ngươi."
Liễu Giang Hà liên thanh đáp ứng, lấy ra ba trăm khối linh thạch đưa cho Vương Thanh Linh. Sau đó dẫn theo Thôn linh mãng rời khỏi.