"Thí chủ, ngươi tha thiết muốn gặp ta đến vậy, nay đã được như ý nguyện... có hài lòng không?"
Trong đạo tràng, Cách Tang Tôn Giả chậm rãi đưa tay, gạt mũi kiếm nơi mi tâm ra, sau đó thương thế của lão liền hồi phục với tốc độ mắt thường có thể thấy.
Không phải tự hồi phục, mà là Phật huyết đã chảy ra được thu lại, Lưu Ly Kim Thân vỡ nát cũng một lần nữa phục nguyên, tựa như thời gian đảo ngược, lão trở lại dáng vẻ trước khi trúng kiếm.
Mà thanh âm của lão, thì trở nên càng thêm lãnh đạm, trầm lắng, dường như không còn một chút tình cảm nào của con người.
Cách Tang Tôn Giả chậm rãi ngước đôi mắt lên, đôi mắt kia cuối cùng không còn vẩn đục, mà trở nên vô cùng sâu thẳm, trong vẻ tang thương, ẩn chứa một sự lãnh đạm đến cực điểm.