Điều này không chỉ quá tàn nhẫn, mà còn quá hoang đường, sẽ chẳng có ai dám tin.
“Những lời này, ta đều chưa từng nói với Linh Nhi, bởi nàng tính tình quá cương trực, dễ xúc động, ta sợ nàng suy nghĩ lung tung.”
“Đa tạ Nhạc Soái đã tin tưởng, chịu đem bí mật này nói cho ta hay.”
Nhạc Soái vỗ vỗ vai hắn, trịnh trọng nói: “Linh Nhi là một thanh lợi kiếm, nhưng thanh kiếm này quá sắc bén, chỉ cần sơ sẩy một chút, sẽ phản thương chính mình. Tiểu Cửu, còn phải nhờ ngươi chiếu cố nàng nhiều hơn.”
“Chỉ có ngươi, mới có thể làm vỏ kiếm của nàng, khiến nàng học được cách thu lại sự sắc bén.”