Quả nhiên, thế nhân chỉ nhớ thiên hạ đệ nhất, mà chẳng nhớ thiên hạ đệ nhị.
Sáu trăm năm trước, Đạo môn đệ nhất nhân là Gia Cát Thất Tinh, hắn xếp thứ hai, tuy chỉ kém một bậc, song lại là khác biệt một trời một vực, giờ đây đã sớm không ai còn biết đến tên của hắn nữa.
Nghĩ đến đây, Miêu Thần Khách chợt có chút tức giận.
Sáu trăm năm trước bị tên kia áp chế đã đành, sao sáu trăm năm sau vẫn bị áp chế? Gia Cát Thất Tinh kẻ này, quả là âm hồn bất tán!
Trong lòng có khí uất, tự nhiên phải tìm người trút giận.