"Sao ngươi còn chưa bày biện xong?"
Tiểu đạo đồng thoăn thoắt đã bày biện xong pháp đàn, còn A Lê thì vẫn lề mề, mãi chưa xong. Nàng làm một bộ mặt quỷ, thất khiếu đổ máu, xương tan da nát, dọa tiểu đạo đồng sợ đến rụt cổ, không dám giục nữa.
Huyền Thanh đang dùng nước vô căn rửa tay, sau đó khoác lên mình một bộ đạo bào màu tím, trên đó thêu hình tiên hạc cưỡi mây đạp gió, chất liệu vô cùng tinh xảo, được dệt từ Vân cẩm đất Từ Châu, rực rỡ như ráng chiều. Bộ đạo bào này còn có tên là Thiên Tiên Động Y, chỉ có pháp sư cao công trong Đạo giáo mới được mặc, hơn nữa thường chỉ dùng trong những dịp trọng đại, ví như khai đàn. Trong văn hóa Đạo giáo, khai đàn là để thượng đạt thiên thính, tự nhiên phải ăn mặc cho trang nghiêm, chính thức.
"Đạo hữu, mời." Lão đạo tay cầm phất trần bước lên pháp đàn, ánh mắt nhìn về phía Trương Cửu Dương.
Trương Cửu Dương khẽ mỉm cười, nói: "Thật ngại quá, vừa rồi tại hạ đã làm lỡ chút thời gian, kỳ thực tại hạ chưa từng tu luyện pháp thuật khai đàn."