Đang lúc Nhạc Linh tâm tư rối bời, Trương Cửu Dương bỗng đấm nhẹ vào vai nàng, cười nói: "Lão Nhạc à, vẫn là chuyện lúc nãy, ta muốn một cái đại đỉnh, ngươi quen biết rộng lại nhiều tiền, giúp ta chút đi."
"À, lúc nấu luyện sau này còn cần ngươi giúp ta thêm củi quạt gió nữa."
Nhạc Linh: "..."
"Không phải chứ, với tình nghĩa chúng ta, chuyện nhỏ thế này mà không giúp sao?"
Nhạc Linh hít sâu một hơi, gương mặt lạnh như ngọc, giọng nói thanh lãnh: