Tôn Minh Ngọc ngây người nhìn chằm chằm vào nữ tử trước mặt.
Thiếu nữ anh khí ngời ngời ngày nào, chẳng ngờ thoáng chốc đã trở thành mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành, đặc biệt là khí thế sắc bén hiên ngang kia, khiến người ta nảy sinh dục vọng chinh phục.
Khi Nhạc Linh bước về phía hắn, trong lòng hắn dâng lên chút phấn khích.
Quả nhiên, nàng vẫn nhớ chuyện năm xưa, bây giờ bản thân đã không còn béo phì nữa, nàng hẳn sẽ rất ngạc nhiên.
Đang lúc hắn mơ màng suy nghĩ, thanh âm đối phương đã vang lên lạnh nhạt: