"Có lẽ thật sự có khả năng đó."
Nhạc Linh tỏ vẻ tán đồng với cách nói này, dù sao một khi đã vào kinh, với địa vị của Tiêu Hoàng Hậu lúc bấy giờ, tất nhiên sẽ được hộ quốc đại trận bảo vệ. Đến lúc đó, cho dù là Lục Vĩ Hồ Yêu, cũng khó mà dùng kế Lý Đại Đào Cương được.
"Ngoài Tiêu Hoàng Hậu, đối tượng đáng nghi thứ hai là sủng phi Tô thị. Ả là người đứng đầu hàng quý phi, là tuyệt sắc nhân gian do Hoa Điểu Sứ tìm về dâng lên Bệ hạ. Nghe nói Tô Quý Phi quyến rũ khuynh thành, không gì sánh được, mỗi một cái nhăn mày, một nụ cười đều có thể câu hồn đoạt phách."
"Hơn nữa, ả còn đặc biệt giỏi ca múa, một khúc «Vọng Nguyệt Ngâm», một điệu vũ «Lâm Giang Tiên», có thể nói là danh động thiên hạ, diễm quán kinh thành..."
Ngừng một lát, Nhạc Linh như cười như không liếc Trương Cửu Dương một cái, thản nhiên nói: "Không biết Trương Đại thiên sư của Long Hổ Sơn có hứng thú với ả chăng?"