“Sư phụ cẩn thận!!”
Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, Thiệu Vân tuy kinh hồn bạt vía, nhưng vẫn dũng cảm đứng chắn trước mặt Trương Cửu Dương, không tiếc tổn hại kinh mạch bản thân, cưỡng ép vận chuyển Đại Tự Tại Chu Thiên Cực Ý Công.
Hắn lấy thân làm binh khí, bay lên không trung, liều lĩnh đâm vào khối thiên thạch từ trên trời giáng xuống, không cầu ngăn cản, chỉ mong có thể khiến khối thiên thạch đó lệch đi một chút.
Tuy chỉ mới quen biết sư phụ một ngày, nhưng hắn có thể cảm nhận được, sư phụ thật lòng xem hắn như đồ đệ, không hề giữ lại mà truyền thụ nhiều kỳ công tuyệt kỹ của Ngọc Đỉnh Cung.
Sự quan tâm không chứa một chút tính vụ lợi ấy, khiến hắn cảm thấy sự ấm áp đã lâu không có.