Sáu trăm năm phong sương, tất cả quy về hư vô.
Ngay cả Tam hồn thất phách cũng tiêu tán, tựa như đã phải gánh chịu quá nhiều truân chuyên của năm tháng, linh hồn của lão sớm đã mục ruỗng, hằn lên vô số vết rạn, vào khoảnh khắc viên tịch liền lập tức tiêu tán.
Một bậc tông sư truyền kỳ của Mật Tông Tây Vực, dường như cứ thế lặng lẽ qua đời tại nơi vô danh ở biên giới Ung Châu này, chỉ để lại một nhục thân sống động như thật.
"Hửm? Đây dường như là... nhục thân bồ tát tọa khảm?"
Nhạc Linh chăm chú quan sát một lúc, đột nhiên phát hiện có điều bất thường.